Bài viết kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1 sâu sắc nhất

Nhắc đến tuổi thơ, tôi lại bồi hồi nhớ về những ngày đầu cắp sách đến trường, nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1. Đó là quãng thời gian trong trẻo và ấm áp, khi mỗi bài học, mỗi nụ cười và mỗi lời dạy bảo của thầy cô đều trở thành những dấu ấn đẹp đẽ theo tôi suốt hành trình trưởng thành.

Bài viết kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1 sâu sắc

Hình ảnh thầy cô cấp 1

Những ngày đầu tiên vào lớp 1, chúng tôi còn nhỏ dại và ngơ ngác trước một thế giới mới lạ. Tôi vẫn nhớ cô giáo chủ nhiệm – người đã nắm lấy bàn tay bé nhỏ của tôi, nhẹ nhàng dắt vào lớp, như thể muốn trấn an rằng mọi thứ rồi sẽ ổn. Cô có dáng người nhỏ nhắn, giọng nói ấm và ánh mắt vô cùng hiền từ. Mỗi lần cô cầm tay tôi nắn nót từng nét chữ, tôi lại cảm nhận được sự kiên nhẫn và tận tâm của một người thầy đúng nghĩa. Cô không bao giờ cáu gắt, cho dù chúng tôi vụng về viết sai nét hay đọc nhầm âm. Đối với cô, dạy học không chỉ là công việc, mà là niềm yêu thương dành cho lũ học trò bé bỏng.

Hồi ấy, chúng tôi còn nhiều bỡ ngỡ, đôi khi khóc nhè vì nhớ nhà, vì sợ bị điểm kém hay đơn giản chỉ vì không hiểu bài. Nhưng thầy cô luôn là những người sẵn sàng lắng nghe, cúi xuống sát ngang tầm mắt để động viên chúng tôi từng chút một. Mỗi lời khen của thầy cô là một động lực, mỗi ánh nhìn nghiêm khắc nhưng hiền hòa là lời nhắc nhở quý giá để chúng tôi biết cố gắng hơn.

Bài viết về kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1 hay nhất
Bài viết về kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1 hay nhất

Kỷ niệm đáng nhớ dưới mái trường

Kỷ niệm về mái trường cấp 1 giống như những mảnh ghép trong trẻo của bức tranh tuổi thơ. Tôi còn nhớ như in buổi khai giảng đầu tiên của mình. Hôm ấy, trời trong xanh, lá cờ đỏ trên sân trường tung bay trong gió, tiếng trống trường vang lên rộn rã như gọi mời một hành trình mới. Tôi đứng giữa sân trường, tay nắm chặt chiếc cặp còn thơm mùi mới, háo hức mà cũng lo lắng. Cô giáo bước đến, đặt tay lên vai tôi, nở một nụ cười thật dịu dàng – nụ cười ấy khiến tôi cảm thấy dũng cảm hơn rất nhiều.

Những giờ ra chơi là khoảng thời gian tôi nhớ nhất. Sân trường rợp bóng phượng, những chiếc lá xanh lấp lánh ánh nắng. Lũ học trò chúng tôi vui đùa chạy nhảy, đôi khi cãi nhau rồi lại làm hòa rất nhanh. Cô giáo thường đứng ở hành lang dõi theo, nụ cười hiền dịu luôn hiện trên môi. Chúng tôi vô tư đến mức không nhận ra rằng thầy cô đang dõi theo với tất cả sự bảo vệ và yêu thương thầm lặng.

Một trong những kỷ niệm tôi nhớ mãi là lần đầu tiên tôi đạt điểm 10 trong bài kiểm tra Toán. Tôi mang bài thi lên khoe cô với vẻ hồi hộp. Nhưng thay vì khen ngợi ngay, cô khẽ xoa đầu và nói: “Điểm số chỉ là một phần nhỏ thôi, điều cô vui nhất là con đã biết cố gắng.” Câu nói ấy trở thành một trong những bài học đầu tiên về sự nỗ lực và khiêm tốn mà tôi mang theo đến tận bây giờ.

Cũng có những lúc tôi gặp thất bại. Hôm ấy, tôi bị điểm thấp trong bài tập đọc. Tôi buồn đến mức không muốn tan học về nhà. Cô ngồi xuống nói chuyện với tôi thật lâu, chỉ ra sự thiếu tập trung và khuyên tôi đừng tự trách mình quá. Khi chia tay, cô nắm tay tôi và nói: “Ngày mai mình đọc lại nhé, cô tin con làm được.” Nhờ sự động viên ấy, tôi kiên trì rèn luyện và lần sau đã đọc to, tròn và rõ hơn rất nhiều. Đó là một trong những khoảnh khắc khiến tôi hiểu thế nào là sự tận tâm của thầy cô.

Tình cảm dành cho thầy cô và mái trường

Không phải tự nhiên mà người ta nói mái trường cấp 1 là nơi lưu giữ những ký ức đẹp nhất. Đó là nơi tôi học cách chia sẻ, nhường nhịn, học cách đứng lên sau vấp ngã, và hơn hết đó là nơi tôi nhận được tình yêu thương từ thầy cô như người thân trong gia đình. Những bài học đầu đời ấy, dù giản dị, nhưng trở thành hành trang quý giá giúp tôi lớn lên từng ngày.

Gợi ý bài viết về kỷ niệm về thầy cô ý nghĩa
Gợi ý bài viết về kỷ niệm về thầy cô ý nghĩa

Giờ đây, mỗi khi đi ngang qua ngôi trường cũ, nhìn thấy sân trường phủ đầy nắng hay tiếng trẻ con ríu rít chạy nhảy, tôi lại thấy lòng mình dâng lên một niềm xúc động khó tả. Hóa ra tôi đã từng có một khoảng trời tuổi thơ bình yên đến thế, và thầy cô chính là những người đã tạo nên sự bình yên ấy.

Dù thời gian trôi đi, dù tôi đã bước sang nhiều ngã rẽ mới của cuộc đời, nhưng những kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1 vẫn luôn ở đó – như một phần ký ức không bao giờ phai. Tôi luôn trân trọng và biết ơn vì đã được học dưới mái trường đầy yêu thương, với những thầy cô đã dạy dỗ bằng cả tấm lòng.

Dù thời gian trôi nhanh, tôi vẫn luôn trân trọng những kỷ niệm về thầy cô và mái trường cấp 1, bởi đó là phần ký ức trong trẻo và đẹp đẽ nhất của tuổi thơ, giúp tôi trưởng thành và vững vàng hơn trên con đường đời.

Mong rằng những chia sẻ trên từ lotus.edu.vn sẽ mang đến cho bạn những gợi ý quý giá để viết nên bài kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường tiểu học thân thương.

Related Posts